Những dòng thư tri ân nặng nghĩa tình

Bức thư với những lời chân chất, mộc mạc nhưng chân thành, chất nặng ân tình thể hiện sự trân trọng, khâm phục và hơn tất cả là lòng biết ơn sâu sắc với Câu lạc bộ Tình Người, những người mà anh gọi là những "vị Bồ Tát sống”, những “ông Bụt, bà Tiên” trong truyện cổ tích đã ban tặng cho anh phép màu - phép màu của sự sống.

Đó là bức thư xúc động của anh Đinh Văn Dân, một trong hàng trăm bệnh nhân có hoàn cảnh khó khăn được Tình Người trợ giúp chi phí phẫu thuật tim trong năm 2019, gửi lời tri ân tới các thành viên Câu lạc bộ Tình Người. Bức thư với những lời chân chất, mộc mạc nhưng chân thành, chất nặng ân tình thể hiện sự trân trọng, khâm phục và hơn tất cả là lòng biết ơn sâu sắc với Câu lạc bộ Tình Người, những người mà anh gọi là những "vị Bồ Tát sống”, những “ông Bụt, bà Tiên” trong truyện cổ tích đã đến bên anh, ban tặng cho anh phép màu - phép màu của sự sống, bắt đầu từ một buổi sáng tháng 6 năm 2019 kỳ diệu tại Bệnh viện Tim, Hà Nội.

Dưới đây là toàn bộ nội dung bức thư (Ban Truyền thông Câu lạc bộ Tình Người khi đánh máy lại thư có biên tập điều chỉnh tên Chi hội Tán trợ Chữ thập đỏ Tình Người thành Câu lạc bộ Tình Người theo thực tế thời điểm, và sửa chữa một số lỗi chính tả):

NHỮNG DÒNG THƯ TRI ÂN

Lời đầu tiên, thay mặt cho đại gia đình nhà cháu Dân, quê Thái Bình gửi lời chào - lời cảm ơn sâu sắc nhất tới toàn thể các ông, các bác, các cô chú và các anh chị “hơn ba nghìn hội viên của CÂU LẠC BỘ TÌNH NGƯỜI” những vị Bồ Tát sống của đất nước Việt Nam thân yêu. Thời gian trôi thật là nhanh nhưng tình người - tình yêu thương đồng loại thì vẫn còn đó, vẫn khắc sâu trong trái tim cháu. Thấm thoắt cũng đã gần một năm, kể từ cái ngày tháng 6 dương lịch lịch sử ấy, ngày tháng vỡ òa vì quá hạnh phúc khi được các ông, các bác, cô chú, anh chị trong Câu lạc bộ đến hỏi thăm, động viên an ủi và trao cho cháu một món quà như trong truyện cổ tích là được nhận một phép màu.

Trước khi chưa gặp được các ông, các bác, cháu vẫn nghĩ trên đời này sẽ không có phép màu và sự may mắn và bản thân một con người bây giờ thật khác xưa, chỉ biết sống vì bản thân vì đồng tiền, tranh giành lừa đảo, sẵn sàng hại nhau chỉ vì đồng tiền và lợi ích của bản thân. Nhưng từ lúc được gặp các bác, các ông, anh chị, cô chú trong Câu lạc bộ, cháu mới nhận ra rằng, trong xã hội chúng ta vẫn còn có rất nhiều người tốt có tâm, có đức, hiền lành và tử tế và sống có trách nhiệm với xã hội, biết yêu thương, tôn trọng đồng loại. Ngày mà cháu được gặp mọi người trong Câu lạc bộ, cháu đã không thể cầm được nước mắt - nước mắt của sự khâm phục - nước mắt của hạnh phúc và nước mắt của một người thanh niên được nhận một món quà như một phép màu của ông Bụt đã mang đến cho mình - một phép màu quá lớn, quá vĩ đại. Và ngay thời điểm này, cái ký ức của ngày ấy lại ùa về, nước mắt cháu lại tuôn rơi, không thể kìm nén được những cảm xúc quá mãnh liệt, có lẽ cháu không bao giờ có thể quên được kỷ niệm của ngày hôm đó.

Đối với những gia đình nghèo ở quê như chúng cháu, số tiền đó như một tài sản khổng lồ và không biết đến bao giờ mới tích lũy được số tiền trên. Những ngày tháng cháu nằm viện để chờ mổ cũng là những ngày tháng đen tối u ám nhất của đời cháu, không có một chút hy vọng gì. Ở viện một mình, không người thân trông nom. Vì hoàn cảnh, vợ ở nhà với hai đứa con thơ vừa đi chạy mượn tiền vừa tranh thủ đi làm kiếm tiền nuôi con, nuôi chồng. Bố mẹ và em trai cũng cố gắng đi vay mượn, đi làm để kiếm tiền. Nhưng tất cả cũng chẳng vay được tiền, vì hai năm liên tiếp đã mượn tiền để mổ rồi, họ hàng anh em cũng làm nhiều cũng vay mượn rồi nên lần này vay cũng không giúp được gì nữa, ngân hàng thì không còn gì để thế chấp, sổ đỏ cũng không có để vay. Đến lịch mổ rồi mà tiền vẫn không có, lại phải lùi lịch mổ mấy lần. Trong lúc bi đát, bần cùng nhất, cháu quá may mắn khi được mọi người cứu giúp - một cái may mắn mà ai cũng phải mừng vui cho cháu, niềm vui, niềm hạnh phúc như vỡ òa… một phép màu đã đến với cháu. Trong thời gian đó, cháu được đón nhận quá nhiều tình cảm, sự yêu thương đùm bọc. Mấy ngày sau cháu lại được một số anh chị, đặc biệt có một chị đến đưa cả hai cô con gái theo. Cháu rất khâm phục chị, dạy dỗ con thật là tốt, từ nhỏ đã dạy con biết yêu thương mọi người. Số tiền tuy không nhiều nhưng bằng tất cả lòng yêu thương, các cháu đã đi vận động các bạn tiền ăn sáng, tiền tiêu vặt để đến cho cháu, thật sự quá xúc động, quá khâm phục. Qua đây, em xin chuyển lời cảm ơn tới ba mẹ con, em rất kính phục chị, vì chị là người mẹ rất tốt, rất tuyệt vời, dạy con trở thành những người tốt, biết yêu thương, tôn trọng mọi người. Đặc biệt là hôm cháu xuất viện, lại được các anh chị đại diện cho hơn ba nghìn hội viên đến để chúc mừng rồi động viên gia đình. Hôm đó ở viện ai cũng khâm phục Câu lạc bộ đúng như cái tên của Câu lạc bộ - Câu lạc bộ Tình Người, vì xúc động mà mẹ cháu cũng không nói thành lời câu cảm ơn. Hôm đó, cháu có gặp được chị Huyền, chị bảo cũng quê Thái Bình nhưng xa quê lâu rồi, trông chị rất hiền và dễ thương, chị đã động viên rất nhiều… Em cảm ơn chị nhiều nhé. À, hôm đó còn có một anh trai trông khá bảnh trai, anh cũng động viên và tặng cháu hai vần thơ:

"Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày mới để yêu thương"

Cảm ơn anh trai nhé, hai câu thơ trên là động lực để em tiếp tục phấn đấu để sống tốt hơn.

Giờ cháu xin phép được thông báo, hiện nay gia đình cháu đang sinh sống ở quê, vợ cháu thì đang đi làm may (công nhân may) tháng cũng được hơn 4 triệu, cháu có hai con, cháu trai 6 tuổi, cháu gái 5 tuổi. Hiện sức khỏe của cháu cũng đã đỡ, một tháng đi lên Hà Nội một lần để tái khám, giờ cháu ở nhà, nấu cơm và lo cho con cái ăn học để vợ đi làm, cuộc sống tuy có vất vả nhưng gia đình rất hạnh phúc. Qua đây, cháu xin hứa với các ông, các bác, các cô chú, anh chị trong Câu lạc bộ phải sống thật là tốt và luôn luôn noi gương mọi người trong Câu lạc bộ, nuôi dạy con cái trở thành người tốt, biết yêu thương tôn trọng mọi người, đặc biệt phải có trách nhiệm với xã hội. Cháu luôn mong ước rằng, có một ngày sẽ trở thành hội viên của Câu lạc bộ Tình Người, cháu sẽ cố gắng phấn đấu. Qua đây, có dịp nào mà Câu lạc bộ có làm việc ở quê hương Thái Bình chúng cháu, nhớ ghé qua nhà cháu chơi, có việc gì cần giúp, cháu luôn sẵn lòng đón tiếp các bác, các ông trong Câu lạc bộ.

Cuối cùng, trước khi dừng bút, một lần nữa thay mặt cho đại gia đình, cháu Dân gửi lời tri ân, cảm ơn sâu sắc nhất tới toàn thể các ông, các bác, cô chú và anh chị hơn ba nghìn hội viên của Câu lạc bộ bước sang một năm mới tràn đầy niềm vui, hạnh phúc, bình an và may mắn. Chúc cho Câu lạc bộ luôn luôn đoàn kết, hùng mạnh và ngày càng kết nạp được nhiều thành viên tham gia hơn nữa để phát triển vững mạnh hơn.

Xin chân thành cảm ơn Câu lạc bộ Tình Người!

Chúc mừng năm mới An khang thịnh vượng!

Cháu Dân - Đinh Văn Dân

Thôn Thiện Châu, xã Nam Thịnh, huyện Tiền Hải, tỉnh Thái Bình.

Ảnh scan phong bì thư và các trang thư viết tay của anh Đinh Văn Dân:


2021-07-04 00:00:00.0 Trong số hàng nghìn bức tâm thư được viết từ tâm của những người đã may mắn được đón trí tuệ ở Câu lạc bộ Tình Người, đến nay vừa tròn 100 bức tâm thư được chia sẻ rộng rãi tới cộng đồng. Gửi gắm trong 100 bức tâm thư ấy là chung 1 niềm tin, 1 lòng biết ơn, 1 khát vọng.

Xem thêm

2021-05-10 01:30:00.0 Tiếp nối chương trình “Mái ấm Tình Người” giàu tính nhân văn, thể hiện đạo lý "Lá lành đùm lá rách" tốt đẹp của dân tộc ta, ngày 7/5/2021, đại diện Câu lạc bộ Tình Người đã về huyện Ba Vì, Thành phố Hà Nội, để hỗ trợ 90 triệu đồng xây dựng 3 ngôi nhà cho các hộ nghèo.

Xem thêm

2021-05-08 00:00:00.0 Đó là chia sẻ của chị Lò Thị Liên, mẹ của cháu Lò Văn Tiến, bệnh nhân bị bệnh tim bẩm sinh nặng vừa trải qua ca mổ tim thành công ở Bệnh viện E nhờ sự chung tay hỗ trợ kinh phí của các nhà tài trợ, trong đó có Câu lạc bộ Tình Người.

Xem thêm