
Ông Điền Quang Hiệp, Chủ tịch CLB TN Mifaco TP HCM trao biển tượng trưng quà tặng cho đại diện lãnh đạo địa phương là ông Lê Ngọc Ẩn, Phó Bí thư Huyện ủy, Chủ tịch UBND huyện Châu Thành
Đây là một chuyến đi được đợi chờ khá lâu do ảnh hưởng của dịch bệnh nên các thành viên trong đoàn ai cũng háo hức đợi chờ. 8h20 sáng các thành viên đã có mặt tại nhà Mẹ Việt Nam Anh hùng Nguyễn Thị Tám ở ấp Trường, xã Hảo Đước. Như đón những đứa con xa lâu ngày, mẹ ngắm nhìn từng người, tay nắm chặt tay các thành viên trong đoàn.

Mẹ Tám thân mật nắm chặt tay các thành viên trong đoàn
Mẹ Tám hào hứng kể cho cả đoàn nghe chuyện một thời mẹ cùng chồng và các con của mẹ tham gia giữ gìn mảnh đất quê hương. 85 tuổi nhưng tiếng cười của mẹ vẫn giòn giã khi nói về từng chiến công trong các trận chống càn. Nói về sự hy sinh của hai người con trai, mẹ chùng giọng, nghẹn ngào nhưng chắc nịch: “Cái đáng nhất là mẹ và các con đã cống hiến cho Đất nước”. Sau ngày Giải phóng, mẹ lại tiếp tục tham gia trong bộ máy chính quyền địa phương, chung tay xây dựng đất nước. Thời gian về nghỉ ngơi đến nay, có lúc mẹ nhận thấy đâu đó còn những điều chưa thực xứng với sự hy sinh cao cả, lớn lao của hàng triệu gia đình, nhưng mẹ không hờn trách mà có cơ hội, mẹ vẫn nhắc nhở các thế hệ cán bộ trẻ và dạy bảo con cháu lòng biết ơn, sống đúng đạo lý “Uống nước nhớ nguồn”.

Các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM ân cần trao tặng quà và sự tri ân sâu sắc những đóng góp to lớn của gia đình mẹ Tám
Không còn sức khỏe như mẹ Tám lại đang bị bệnh nhưng mẹ Trần Thị Kháng, 83 tuổi ở ấp Bình Lợi, xã Hảo Đước, vẫn gắng ra tận phòng khách để đón đoàn. Trong bầu không khí vui tươi, những lời thăm hỏi, động viên ấm áp, những câu chúc sức khỏe chất chứa yêu thương từ các thành viên CLB TN Mifaco khiến mẹ cười rạng rỡ, quên hết bệnh đau. Mẹ nói: “Món quà lớn nhất với mẹ hôm nay là được nhiều con về thăm. Mẹ vui lắm”.

Nụ cười của mẹ Trần Thị Kháng xua tan hết mọi bệnh đau

Mẹ Kháng vui vẻ đón nhận tấm lòng của các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM
Ở tuổi 92, mẹ Lê Thị Mạnh ở ấp Vịnh, xã An Cơ không còn đi lại được nhiều nên tâm trạng mẹ rất buồn. Mẹ quẹt nước mắt hoài. Nghe các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM động viên, khích lệ tinh thần cùng từng cử chỉ chăm sóc ân cần, đong đầy yêu thương, mẹ đã phấn chấn hẳn lên.

Những cử chỉ ân cần của các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM giành cho mẹ Mạnh
Mân mê chiếc bao thư quà tri ân của đoàn CLB TN TP HCM trên tay, cảm nhận sự trân quí và những yêu thương chứa đựng, mẹ Mạnh như được thấy những người con thân yêu của mình, chồng mình đang hiện diện bên cạnh. Khi chia tay đoàn, mẹ hứa mẹ sẽ không buồn nữa.

Mẹ Mạnh chăm chú nhìn món quà, cảm nhận tình yêu thương sâu sắc từ các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM
Đến thăm mẹ Nguyễn Thị Chảy tại ấp Tua Hai, Đồng Khởi, cả đoàn được mẹ chào đón rôm rả. Mẹ cho biết: mẹ được cán bộ xã báo khoảng 10h30 có đoàn từ Sài Gòn đến thăm, mẹ rạo rực chuẩn bị và đợi từ sáng sớm. Mẹ luôn cười nói tíu tít, thân mật. Những ký ức về hai người con đã hy sinh lại ùa về trong mẹ, tuy nhiên mẹ không buồn mà thấy vui vì đó là những hy sinh xứng đáng nhất… Chia tay mẹ Chảy, tinh thần sống tích cực của mẹ như tiếp thêm nguồn động lực cho các thành viên trong đoàn.
Cũng như mẹ Chày, từ sáng sớm chú Cao Hoài Sang thương binh ¼ ngụ tại ấp Phước Hòa, xã Phước Vinh trang trọng diện bộ quân phục gắn đầy huân, huy chương để đón đoàn. Tuy nhiên, do lịch trình đến thăm chú được xếp gần sau cùng nên mãi 11h45 đoàn mới tới nhà chú. Chú cười vui nói: “Mới vào thay bộ quân phục ra đó”. Tuy đã quá trưa, nhưng sự nồng ấm chân tình từ các thành viên CLB TN Mifaco đã làm cho chú Sang hào hứng kể nhiều chuyện vui trong cuộc sống hiện tại.

Hai vợ chồng chú Cao Hoài Sang vui vẻ trò chuyện cùng các thành viên trong đoàn Tình Người Mifaco
Trong chuyến đi ý nghĩa cuối năm, các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM may mắn gặp một người từng góp phần làm nên huyền thoại của mảnh đất Đồng Khởi, đó là anh Nguyễn Văn Gót ở ấp Bình Lương, Đồng Khởi. Bà con kể lại, Pol Pot tràn quân sang, anh Gót kiên cường đứng giữ đất. Hình ảnh sừng sững hiên ngang của anh đã khiến cho cả một đoàn quân Pol Pot hùng hổ phải khiếp sợ vì không biết điều gì đang chờ đợi nên tung lựu đạn rồi rút lui. Trận đó, tuy bị mất cả hai chân nhưng anh Gót vô cùng hãnh diện.
Tôn vinh sự kiên cường của anh, chính quyền địa phương đã cấp cho anh chính mảnh đất nơi mà 44 năm trước anh quên thân, thách đố đạn thù. Chia sẻ với các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM, anh Gót nói gọn lỏn, hiền khô: “Mất hai chân nhưng vui”.

Các thành viên CLB TN Mifaco thân mật trò chuyện cùng anh Nguyễn Văn Gót
Háo hức mong đợi nhất có lẽ là những hộ dân được trao tặng nhà Mái ấm Tình Người. 9h15, khuôn viên nhà anh Nguyễn Văn Lợi ở ấp Vịnh, xã An Cơ đã tề tựu đông đủ 5 hộ dân hai xã lân cận là Hảo Đước và Phước Vinh. Anh Lợi chủ nhà trông cứ như một người khác bởi khuôn mặt rạng ngời niềm vui, thần thái cởi mở, tự tin, khác hẳn trước đây… Gặp lại các thành viên trong đoàn, anh cứ líu ríu một câu: “Vui quá, chúc các cô bác anh chị mình Tết này gia đình được hạnh phúc, thật nhiều sức khỏe”.
Không vui, không líu ríu sao được khi chính anh Lợi cảm thấy niềm vui lớn lao này “như trên Trời ban xuống”, giúp cuộc đời anh sang một trang mới tươi đẹp. Với các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM, nếu không định hình trước thì cũng không ai nhận ra nơi đây mình từng đến khoảng 3 tháng trước, bởi sự hiện hữu của một căn nhà mới khang trang, bề thế mà nói như lời ông Võ Văn Tươi, Thường vụ Huyện ủy, Trưởng ban Dân vận, Chủ tịch UBMTTQVN huyện Châu Thành: “Chưa có căn nhà nào huyện đã xây cho bà con hộ nghèo mà đẹp như lần này, bởi nó hoàn hảo, đầy đủ không thiếu gì. Những căn nhà không chỉ được hình thành nên bởi các vật liệu thông thường mà còn được đắp xây, vun vén bởi bao yêu thương, Tình Người”.

Anh Nguyễn Văn Lợi hạnh phúc đón nhận căn nhà mới tinh khôi
Cũng vui mừng không tả xiết, bà Nguyễn Thị Xẩn ở xã phước Vinh nói: “Mừng vui dữ lắm! Không có CLB giúp, bà cháu hổng dám mơ có căn nhà thế này, bởi ăn hàng ngày còn không đủ no mà. Nay có được căn nhà rồi, không lo mưa gió nữa, yên tâm phụ với con trai nuôi hai đứa nhỏ”.
Bà Xẩn cũng cho biết: “Con dâu bỏ đi cách nay 8 năm - lúc bé đầu mới 2 tuổi, đứa thứ hai chưa đầy 1 tuổi. Tui cùng con trai nuôi nấng hai nhỏ đến nay. Cuộc sống rất khó khăn. Được tặng nhà là một duyên phước lớn vô cùng. Tui già rồi, không biết làm sao trả được ơn này”.
Vợ chồng anh Lê Đình Quí sinh sống tại ấp Cầu Trường, xã Hảo Đước thì liên tục khoe: “Từ ngày được ở nhà mới, hai đứa nhỏ siêng lau nhà lắm, lúc nào cũng sạch trơn. Ai đi ngang qua cũng nói: Giờ sướng nhé, có nhà mới. Hai nhỏ lại thay nhau lau nhà…”.
Chị Nguyễn Thị Kiều Thoa vợ anh Lê Thái Hòa cho biết, anh Hòa mới mất ngày 1/1/2021. Chị rưng rưng: “Ảnh vui lắm, ảnh cũng được ở trong ngôi nhà mới 3 ngày rồi mới đi. Giờ em đem phần quà này về, dâng lên bàn thờ ảnh… Hồi sáng nay đi nhận nhà, em cũng nói với ảnh: ‘Giờ tui đi nhận nhà, ông đi vui với tui nha’”.

Các hộ dân cùng các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM hạnh phúc với những mái ấm Tình Người
Các anh chị: Nguyễn Thành Sang, Đỗ Văn Hồng, Nguyễn Thị Ngọc Giàu cũng thi nhau kể về niềm vui của các thành viên trong gia đình mình khi được ở trong căn nhà mới mang tên “Mái ấm Tình Người”.
Niềm vui của tất cả các cô bác, hòa chung cùng các thành viên CLB TN Mifaco TP HCM. Trong ai cũng trào dâng một niềm hạnh phúc bởi bản thân vô cùng may mắn được gặp gỡ, được nói một lời tri ân, bày tỏ lòng biết ơn với những cô bác đã cống hiến, đã hy sinh cho mình có cuộc sống yên bình hôm nay, và được báo ơn, trả nợ bà con quyến thuộc. Chị Phạm Thị Hồng Liên, học viên lớp CS006 cho biết: bản thân nhận được rất nhiều điều quí giá trong chuyến đi này, đặc biệt là những cảm nhận sâu sắc khi được tham gia cùng CLB “báo ơn, báo hiếu, trả nợ” chuẩn mực từng chi tiết nhỏ nhất, và tất cả đều xuất phát từ sâu thẳm trong lòng. Bạn Lê Quang Sang, học viên lớp CS010 cũng chia sẻ: Chưa bao giờ được tham gia chuyến thiện nguyện nào có ý nghĩa đặc biệt và cho mình nhiều bài học quí giá như thế này, giúp mình hiểu rõ ý nghĩa của việc mình được làm hôm nay. Ai cũng mong muốn có được nhiều cơ duyên để thực hiện thật nhiều những hành trình giàu ý nghĩa như thế.
Một số hình ảnh trong chuyến đi:





